GỬI NGƯỜI TRẺ: ĐỌC ĐI CHO TỈNH NGỘ

1. Nói được làm được. Không làm được thì làm ơn im lặng, tiếp thu…

2. Khó khăn đầy rẫy ra đấy. Muốn thành công thì học cách vượt qua nó, kiên trì và bớt than thở. Ngoài đường đầy kẻ suốt ngày chỉ biết than thở, làm thì chẳng làm.

3. Bớt sợ. Cái đáng sợ thì không sợ, đi ngoài đường dù chỉ một giây cũng cố mà vượt lên người khác, tự nhủ tai nạn nó không tìm đến với mình đâu. Còn cơ hội đến thì chỉ nhanh hơn một giây để chớp lấy thôi cũng sợ: Muốn có công việc mà không dám nộp CV, muốn có kinh nghiệm thì lại sợ đi làm ảnh hưởng việc học thay vì học cách kiểm soát thời gian thật hiệu quả.

4. Muốn có nhiều thứ nhưng lại sợ mất sức. Thấy người ta năng động, tham gia cái này cái kia, làm ở chỗ này chỗ kia thì ngưỡng mộ, cũng mong ước sẽ được như vậy. Nhưng lại sợ mệt, mất sức, mất thời gian nên thôi.

5. Bớt sĩ diện hão. Ở nhà như công chúa, hoàng tử, được ba mẹ chăm chút từng chút một. Ra đường làm việc không ra hồn bị góp ý là mặt nặng mày nhẹ, nước mắt lưng tròng, ấm ức thấy phát mệt. Muốn thành công, muốn tiến xa thì phải học cách tiếp thu, hãy xem đó là cơ hội để phát triển. Vì thật ra khi bạn không làm được việc thì người ta cũng không quan tâm lắm đến lòng tự trọng của bạn đâu.

Muốn nhắn nhủ: Mạnh mẽ lên!

6. Học cách nói những gì cần nói. Suy nghĩ tất cả những gì bạn nói nhưng đừng nói tất cả những gì bạn suy nghĩ.

7. Đã muốn làm cái gì thì hãy thật quyết liệt với nó. Còn nhắm mình là đứa hay chán nản, hay bỏ dở giữa chừng thì nói ít lại. Đừng có oang oang với mọi người, nói khí thế rồi khi vô làm thì không đâu vào đâu. Còn trẻ mà, nên đừng để người ta gắn cho mình cái mác “hay bỏ con giữa chợ”, chẳng ai muốn làm việc hay hợp tác với người như vậy đâu.

8. Khi bạn đã thấy rõ một người mà không vạch trần họ, bạn sẽ hiểu được ý nghĩa của sự tha thứ.

9. Khi chán ghét một người mà không quay mặt lại với họ, bạn sẽ hiểu được tột cùng của sự tôn trọng. Trong cuộc sống, luôn luôn có người mà bạn không ưa, và cũng có những người không ưa bạn…

10. Bạn trưởng thành không phải bởi vì bạn sống được bao nhiêu năm hay trải qua bao nhiêu thất bại. Mà là bạn đã hiểu được sự buông bỏ, học được sự tha thứ và đã biết không tranh giành.

11. Thà cô độc, cũng không làm trái lương tâm. Thà rằng nuối tiếc, cũng không chấp nhận. Người ở trong trái tim ta, ta đối đãi như bảo vật. Người không ở trong trái tim ta, ta đối đãi qua loa. Xưa nay nhân duyên thường ngắn, sao có tình thâm!

12. Nếu đau khổ… không cần phải nói cho người khác biết. Người khác vĩnh viễn cũng không hiểu hết được cảm nhận của bản thân bạn đâu! Nếu đau khổ… hãy nhìn bầu trời một chút. Trời to như vậy, sẽ có thể bao dung hết nỗi ủy khuất của bạn.

13. Nếu đau khổ…có thể giả bộ mình vui sướng. Khi đã mang niềm vui đến cho người khác thì sẽ có thể quên được nỗi ưu thương của chính mình.

14. Ai chưa từng khổ sở… Ai vẫn còn ghi nhớ… Quá khứ không trở lại, cần gì phải khổ sở nhớ về nó!

15. Cho dù là giả bộ, thì cũng phải giả bộ vui vẻ. Tự mình giả bộ một chút. Kỳ thực, con đường là tự mình đi. Và đau đớn đều là tự mình chịu đựng.

16. Người nên đến thì sẽ đến, người nên đi bạn không có cách nào giữ được. Đừng ép người, đừng ép mình. Đừng bận tâm đau lòng vì một chuyện. Buông bỏ chấp nhận, vạn sự tùy duyên. Đây mới chính là cuộc sống.

Nguồn ảnh: Mape Academy

Nguồn: ST

Scroll to Top